chủ được mình. Nụ đã không thể quay lại, số phận bắt cô không còn đường quay lại, cô chỉ còn cách phó mặc cho dòng đời đưa đến đâu thì đưa… Phấn đến bên Nụ ôm vai bạn như sự an ủi, cô không hề biết bạn cô đang nghĩ gì cũng như Nụ không hề biết cô đang nghĩ gì. Gần đây sự quan hệ của Phấn và Tài đã hoàn toàn khác xưa, mọi chuyện chỉ từ bản thân cô, cái mặc cảm có lỗi dằn vặt cô không nguôi, Hai Dần đã để lại dấu ấn khá sâu trong tâm thức cô, hắn là rào cản ngăn cách vợ chồng cô dù hắn không còn