vắng hơi chị. Tôi choàng tay qua vai Loan ghì nhẹ vào người. Em không phản đối, tựa vào vai tôi. Tôi hôn lên má em. Em nhắm mắt lại. Tôi rê miệng đến môi em thì em ngồi dậy: – Mình tranh thủ chặt đi, không tí nữa nắng mau mệt lắm. – Ừ. Buông em ra hai đứa chặt đến gần trưa thì tôi mới được một vác, còn Loan đã được một gánh. Hai đứa trở lại bờ suối, giở cơm nắm và nước đem theo no bụng. Nghỉ một lát thì rủ nhau tắm suối. Em dẫn tôi đi ngược theo suối lên chỗ nước sâu tới bụng, có ghềnh đá nước