muốn ít nhất thì mẹ cũng phải thừa nhận tôi là chồng, còn xã hội thì tôi không quan tâm. Chỉ có như thế thì tôi mới có thể quan hệ với mẹ thoải mái hơn và gần được như ba tôi hơn. Căn phòng trở nên im lặng, sau đó là những tiếng “khò… khò” đểu đặn. Tôi định quay bước đi về phòng mình, bỗng tôi nghe thấy tiếng mở cửa phòng, tôi vội chạy lên cầu thang nấp và nhìn xuống thì thấy một bóng dáng quen thuộc, một chiếc áo ngủ quen thuộc, đó không ai khác ngoài mẹ tôi. Tôi tiến dần xuống trong im lặng,