khừng trước cửa. Như một kẻ giang hồ từ xa xôi trở về. Trông dáng hắn như một kẻ lữ hành cô độc. Thọc tay vào túi quần jean bạc phết, cái áo T shirt nhuốm bụi phong trần. Tay hắn cầm chai rượu mạnh. Ngọc mở cửa cho hắn vào. Thằng con của nàng tối này đã đến nhà bạn ngủ lại. Nhà chỉ có một mình nàng, nhưng lòng nàng lại thấy yên tâm. Khi hắn vào, tay cầm chai rượu vơi đi phân nữa, hắn cười cười rồi nói: – Chi yên tâm, thằng nầy không lạng quạng đâu. – Biết nhà chị không có đàn ông, không có rượu,