hay nó cố tình không hiểu. Là con trai có lẽ suy nghĩ đơn giản hơn, vì ham muốn mà thường bất chấp nguyên lý sống. Hải thều thào van xin đồng thời đưa bàn tay trái đặt vào đầu mẹ ấn nhẹ xuống: – Mẹ con thì có làm sao đâu? Dùng tay hay dùng miệng thì có khác gì nhau? Mẹ mút cho con đi. – Kìa Hải! Đừng con! Ai mà biết thì mẹ con mình đâu sống nổi. Hải vẫn cố ấn đầu mẹ mình xuống gần hạ bộ, nó tìm mọi cách để thuyết phục: – Nhà có mỗi hai mẹ con thì ai nhìn thấy mà mẹ phải sợ. – Nhưng mẹ vẫn sợ sợ