trong vài tuần được không? Có nó thì mới làm được một số việc trong nhà, trước khi nó lên học đại học vào mùa thu tới” Chết tiệt thật, tôi thấy ngay là phiên đụ đéo hàng ngày của mình đang đến hồi kết, hay ít nhất là bị hoãn lại đến khi mẹ trở lại công việc. Dì Hạnh nhanh chóng trả lời với mẹ: “Tất nhiên rồi chị Dung à, nó đã làm gần hết việc trong danh sách. Tuần rồi nó làm rất giỏi. Em không biết phải làm gì nếu không có nó” Mắt tôi trở lại chân mẹ và tôi vuốt ve chúng trong tâm trí giống