nhễu hà rầm dính lép nhép. Chị không bú cặc hắn nổi. Chị nghĩ giá gì lồn chị có chút nước, có lẽ con gái chị khỏi bị đọa. Chị đâm tự oán mình, lồn đoi gì khi không ổng chết khô teo lại. Chớ hồi ổng còn, có đâu dị hợm như rứa. Ổng thường nói giỡn với chị: – Lồn bà để không cũng ứa nước, dễ đụ làm sao. – Chả còn hăm he: – Mà nè, đừng tưởng dễ són khí vậy rồi cho thiên hạ đụ tùm lum, tui bắt được thẻo quăng cho chó táp đó nghe. Chị giận mà khoái vì ổng có muốn giữ độc quyền mới ghen chớ. Thấy miệng