ráng tập đi, mốt nấu ngon hơn. – tui cười. – Nấu rồi có ai dám ăn đâu? Tập chi mất công. – Nhỏ giận lãy – Ừ…thì…T ăn cho. – Tui gãi đầu – Chắc hông? – Nhỏ lườm – Chắc mà, yên tâm đi. – tui cười nhe răng. – Ừ, mai Linh nấu món mới, T phải qua ăn đó. – Chết…. – Gì hả? – À, không, không, ai nấu chứ Linh thì T sẵn sàng ăn mà. – tui ráng nhe răng ra cười. – Nhớ đó, thôi mình tập tiếp đi. Hic… bài này cũng không khó nhưng mà nhỏ Linh cứ bắt tập đi tập lại cả chục lần. Mệt muốn chết. Chiều về, lần này