cứng lên và chĩa ra. Hơi thở của dì trở nên nặng nề hơn. Vẫn không có dấu hiệu cho thấy dì đã nhận thức nên tôi tiếp tục vuốt ve mơn trớn vú dì. Sau vài phút tôi lại bắt đầu lo rằng dì có thể thoát khỏi tình trạng mất ý thức, nên tôi đành miễn cưỡng rút tay ra khỏi vú dì và điều chỉnh áo choàng của dì như cũ. Tôi đặt tay trở lại eo dì và rời khỏi người dì. Một cách mơ màng, dì mở mắt ra và nhẹ nhàng nói: “Ồ Tèo ơi, con rất tốt với bà dì của con. Dì cảm thấy rất thư giãn và sẽ không gặp rắc rối