chứ ít quá không bõ công. Thôi, sức anh có hạn, em xem cần gì để anh còn báo đáp. Thuỷ nhìn tôi, nhưng rồi em lại quay đi. Chưa đến lúc, lúc nào cần em khắc bảo anh. Cái không gian này có im lặng, không còn ai ngoài 2 chúng tôi nữa. Nhưng tôi lại có ý vạch ranh giới với Thủy. Còn Thủy thì có lẽ không. Em vẫn chủ động như vậy, cứ nhìn tôi như mong chờ điều gì lắm. Nếu mà không có Hoa, thì chắc tôi cũng khó mà cưỡng lại được khi đứng trước Thuỷ, nhất là với một người phụ nữ lúc nào cũng như