cách đê mê, nó hôn lên cái cổ trắng ngần và liều lĩnh luồn tay vào hẳn bên trong để được chạm vào bầu ngực ấm áp. Hơi thở của Long phả vào gáy, cánh tay rắn rỏi của nó ôm lấy cơ thể làm bà Linh cảm thấy rạo rực. Nhưng khi bàn tay nó luồn vào trong bóp nhẹ bầu vú thì bà Linh như sực tỉnh cơn mê, bà gạt tay nó ra và quay lại nói Đừng Long! Mẹ! Con muốn mẹ! Giọng Long đã khàn đục vì dục vọng lên cao. Đừng! Làm vậy mẹ thấy có lỗi với cái Thảo lắm. Mẹ đừng lo về vợ con. Cô ấy cũng như con thôi,